Hôm nay là
chủ nhật của tuần học đầu sau tết và cũng là tuần học thứ 8 của học kỳ.
Đây có lẽ là một trong những tuần đặc biệt nhất trong cuộc đời tôi, vì trong tuần này diễn ra khá nhiều chuyện quan trọng nhưng những chuyện đó không thực sự quan trọng xét về tổng thể đối với cuộc đời tôi mà chỉ có tác dụng nhất thời thôi. Một số sự kiện như thứ 2 tôi gặp anh duy – người thuê tôi viết bài quảng cáo cho các công ty. Đây là công việc làm thêm thời sinh viên của tôi, nó đơn giản chỉ là tìm bài trên mạng rồi diễn giải lại ý của mình và chèn media, từ khóa rồi đăng trên web nhưng tôi cảm thấy chán, cả tuần viết được có 2 bài không biết có nhận được thù lao 20k tính theo bài không. Tuy nó hơi chán và tôi không hoàn thành tốt nó và có ý định bỏ tìm công việc mới thích hơn.
Đây có lẽ là một trong những tuần đặc biệt nhất trong cuộc đời tôi, vì trong tuần này diễn ra khá nhiều chuyện quan trọng nhưng những chuyện đó không thực sự quan trọng xét về tổng thể đối với cuộc đời tôi mà chỉ có tác dụng nhất thời thôi. Một số sự kiện như thứ 2 tôi gặp anh duy – người thuê tôi viết bài quảng cáo cho các công ty. Đây là công việc làm thêm thời sinh viên của tôi, nó đơn giản chỉ là tìm bài trên mạng rồi diễn giải lại ý của mình và chèn media, từ khóa rồi đăng trên web nhưng tôi cảm thấy chán, cả tuần viết được có 2 bài không biết có nhận được thù lao 20k tính theo bài không. Tuy nó hơi chán và tôi không hoàn thành tốt nó và có ý định bỏ tìm công việc mới thích hơn.
Tiếp theo một sự kiện nho nhỏ nhưng có lẽ ít
nhiều cũng từng gặp phải đo là để quên vật dụng của mình ở đâu đó, trong trường
hợp này là tôi để quên usb 8g màu đen đỏ mua trên lazada hồi đầu năm học ở
trong phòng thực hành số 9 vào buổi thực hành lập trình căn bản chiều thứ năm
tuần này ( chỉ là việc nhỏ dùng từ sự kiện hơi làm quá). Tôi thấy nguy cơ mất
nó là rất cao rồi [ để quên usb trong phòng thực hành tin thì mất là phải rồi !
– vì nơi đó bây giờ là nơi học của nhiều
người thuộc nhiều khoa nhiều ngành nhiều thành phần và một ngày không biết có
biết bao người sử dụng, chuyện ai đó thấy và lấy được là chuyện hiển nhiên –
mong ai đó không tham trả lại cho tôi đi trời, tuy trong đó không có gì thực sự
quan trọng lắm có vài video mình thích xem /co the tai lai tu y/ và rất nhiều
tài liệu mình sưu tầm bấy lâu nay và quan trọng nhất là có tất cả các file mã
nguồn c mình học từ đầu tới giờ mình lưu trong đó ôi trời ơi thật kinh khủng J J ] Mong rằng sẽ có ai đó không tham lam và tốt
bụng và biết đối với dân it usb quan trọng thế nào mà tìm cách trả lại cho tui L L.
Kế tiếp là
sự kiện ngày thứ sáu, cũng chả có gì đặc biệt chỉ là lần đầu tiên tôi nghỉ học
tiếng anh sau gần 1 tháng học do phải đi học nhóm với hiển, toàn - bạn mới học
chung nhóm toán rời rạc để chuẩn bị thi giữa ký toán rời rạc. Bữa tôi nghỉ là
cô hương dạy, cô ấy dạy rất vui và hấp dẫn, nếu tôi học thì chắc cũng được quà
nữa rồi, tiết thật.
Bây giờ là
sự kiện của ngày thứ bảy, đây chắc có lẻ là một này đặc biệt nhất trong tuần, tháng
học kỳ luôn đó nhỉ. Cả ngày tôi học 2 buổi cuối của khóa học kỹ năng mềm do
đoàn trường tổ chức. Tham gia khoa học này rất vui, được biết nhiều điều bổ ích.
Qua khóa học này giúp mình thấu hiểu bạn thân hơn, sống tích cực hơn và cố gắng
sử dụng thời gian hợp lý hơn, không để thời gian bị lãng phí bởi việc ngủ và
nhiều chuyện linh tinh khác. Ngoài ra tôi còn còn tham gia buổi khai giảng của
câu lạc bộ thanh nhạc.
Do điện thoại cảm ứng hư để cho bài viết hấp dẫn hơn tý đành lấy dt cùi ra chụp cái giấy chứng nhận làm tư liệu h.a cho tí sinh động. Vì thế chất lượng h.a không tốt lăm
Dieu toi chua tung nghi minh se tham
gia mot clb lien quan toi nghe thuat va o day cun là thanh nhac nua day. Nhung
dang tiec la thay day nhac yeu cau kiem tra cam am truoc roi moi cho vao hoc
toi thay hon ca tram nguoi tham gia chac se cha co bao nhieu nguoi vuot qua
duoc ky kiem tra nang luc cam thu am nhac sap toi de duoc vinh hanh tham gia
vao cau lac bo thanh nhac dau nhi. Toi cung rat muon tham gia vao do nhung oi
nghi monh se rot vo cam am cua toi cung kha kem. Khong biet kiem tra cam am la
nhu the nao nhi ? Khong biet phai la thay danh dan mot doan nhac va bat sinh
vien phai doc dung tung not nhac thay do danh khong nhi ?
Tôi đan tìm hiểu về cách tăng cảm âm bằng cách tìm
cách chơi organ bằng máy tính thấy nó khó quá. Khả năng tham gia clb thanh nhạc
quá mong manh rồi. Tôi thật hối hận khi mình khi tìm hiểu về âm nhạc sớm hơn để
tôi có nền tảng vững hơn người khác. Trước đây tôi đã từng nghe ai đó nói rằng
:”Học hay không bằng hay hát”, nhưng tôi thấy câu đó chắc không đúng nữa rồi.
Bây giờ phải đổi lại rằng:” Hát hay thì cỡ nào cũng hơn hay hát”. Vì dù gì người
ta có năng khiếu cũng hơn người khác. Thôi nếu không được thì thôi không nên vì
quá thích nhạc mà bỏ lỡ chuyện học hành lên cần thơ học kỹ thuật phần mềm chứ
không phải học thanh nhạc.Và cuối cùng là sự kiện của hôm nay ngày cuối tuần thú vị kèm theo vài sự bực mình nhẹ vào buổi tối. Tại sao tôi nói thế ! Vì Hôm nay tôi đi sinh hoạt với câu lạc bộ sân khấu điện ảnh cần thơ. Tham gia vào câu lạc bộ này rất thú vị và hấp dẫn. Có thể mình sẽ được làm diễn viên nữa đó nhỉ. Tuy nếu mình không tham gia được clb thanh nhạc để được dạy hát thì mình có thể tham gia câu lạc bộ sân khấu điện ảnh để có thể được nhảy múa thỏa niềm đam mê nghệ thuật đã bị chôn giấu từ bấy lâu nay. Sắp tới clb có làm một bộ phim và mình ước gì mình có thể làm nam chính trong bộ phim đó. Mơ đi cưng mình làm sao có thể đấu lại hàng chục thậm chí là hàng trăm anh chàng cao to đẹp trai thậm chí là họ có thể diễn xuất tốt hơn mình thôi đi ước mơ cũng chỉ là mơ ước. Nói thật nếu mình không quá mê với lại học cntt bây giờ có thể nói là 1 xu hướng thì mình đã có thể thi vào một trường sân khấu-điện ảnh nào rồi đó nhỉ. Lúc trước có những lúc bất chợt mình muôn làm diễn viên nhưng mình thấy mình không hợp lắm với lại làm diễn viên cần nhiều điều kiện và tố chất, vả lại thế giới showbiz cũng khá phức tạp và rắc rối. Trông ra mình cũng không phải dạng xấu trai, diễn xuất thì chưa casting nên chưa biết. Có điều mình hơi ít nói, trầm tính, hiền quá mức, không biết đóng phim được không. Nếu có chắc đóng những vai chính diện không quá. Thôi dừng ở đây. Sau đây là những sự bực mình của ngày hôm nay, đầu tiên là điện thoại Samsung của tôi bị hư mở nguồn không lên, điện tổng đài thì nói là bị treo máy phải đến tới nơi để sửa, do đó tôi không có mạng để đăng Nhật ký lên blog =sống ảo= xài mà lại lười ra kia, còn Dcom hết tháng chạy chậm như ốc sên, phải tốn 70k để đk gói D70 xài. Điều này tôi có thể để ngày mai nhưng tôi muốn làm bây giờ cho nóng. Điều bực mình nưa là dây đồng hồ bị đứt may có keo dán fe dán lại không sao. Thức khuya thế này liệu mai có thứ sớm nổi để làm nhiều chuyện hơn không. Tuy muốn thức sơm lắm nhưng con mắt không chịu kết hợp với cơ thể, Hai tụi nó cùng lười không đứa nào chụi hoạt động sơm hết. Có cách nào thức đúng giờ như mình muốn không. Chán Thôi tới đây được rồi ngủ thôi.
Văn đâu mà bất chợt nó tuôn ra hơn 3 trang văn bản word.
Vấn đề cuối mình đang có ý tưởng kinh doanh card điện thoại, không biết khả thi không. Vốn đâu làm thôi gắng tiết kiệm để làm.
Cuối bài
Con xin trời phật tất cả các vị thần linh, các đấng tối cao nếu có tồn tại thì hãy giúp con tìm cái được usb con xin đội ơn các ngài, nếu thực sự nó ra đi là do định mệnh số phận thì chịu không cưỡng cầu được hoặc có thể đó là của đi thay người( quan niệm quen thuộc của người việt) ( Có đôi lúc chúng ta phải sống theo chủ nghĩa quan duy tâm
—usb yêu dấu ơi giờ ngươi
đang ở nơi đâu, có ngươi đang ở trong tay ai đó và mất hết ruột gan nội tạng rồi.
Gần qua
ngày mới rồi ngủ được rồi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét